FionaDoan
30-07-2010, 10:52
Khi nhỏ, mẹ bảo tôi tháng 7 theo âm lịch là tháng cô hồn, còn cái đầu con nít của tôi lúc đó chỉ hiểu rằng đó là tháng của người con gái đi lang thang ..
Thật ngốc nghếch nhỉ .. giờ thì tháng nào tôi cũng đi và tự mình trải nghiệm cuộc sống qua những chuyến đi ..
Lần này tôi đi Châu Đốc – An Giang.
Với tôi về Miền Tây chỉ là sông nước, là kênh rạch, là những hàng cây, là cánh đồng lúa, con trâu, con bò, là con nít đi tát ao bắt cá ..
http://lh6.ggpht.com/_8uyyGu0InK0/TFJJdsFlRAI/AAAAAAAAA4A/0-_DaG_VA44/s720/IMG_2537.JPG
Thằng nhóc lần đầu tiên thấy cái máy ảnh "to ơi là to" .. nhỏ khóc hết cả nước mắt .. còn bà thì cười nhăn cả khuôn mặt già .. vui thật ..
http://lh6.ggpht.com/_8uyyGu0InK0/TFJJfRzS5VI/AAAAAAAAA4M/9EYClc4uypI/s720/MAR_2018.jpg
Chưa một lần đặt chân xuống Châu Đốc, tôi chỉ biết qua các trang giới thiệu du lịch, qua lời kể bạn bè. Châu Đốc có Thất Sơn, có Miếu Bà, có rừng Tràm, có cả bún nước lèo nổi tiếng.
Rồi Châu Đốc còn có cửa khẩu Tịnh Biên với chợ biên giới Tà Mâu và cầu Xuân Tô bắc liền 2 nước.
Bạn còn bảo khi xuống Châu Đốc phải chạy ngược lên An Phú để ngắm nhìn vẻ đẹp rất khác của con song Hậu hiền hòa nhưng hung dữ ..
Trời ạ, nhiều thứ thế này thì làm sao tôi có thời gian để đi cho hết nhỉ .. tôi cứ phân vân mãi trước khi đi sẽ đi đâu .. làm gì ..
Và anh dẫn tôi đi ..
Tối ngủ sớm để ngày mai dậy chụp bình minh nghen em? - anh bảo thế
Ây da, có lần nào tôi biết chụp bình minh đâu, lần nào chụp cũng xấu xí, không “cảm” được gì cả cái nét đẹp của bình minh mặc dù nó đã làm điêu đứng bao thợ chụp ảnh, còn tôi, tôi cũng muốn “cảm” được nó .. nhưng .. cứ như có gì đó ..
Và .. cái đẹp bình minh anh chỉ tôi xem thật nhẹ nhàng .. những ráng buổi sớm, mặt trời hiện ra nhẹ nhàng, chầm chậm, rồi khi đón tia nắng đầu tiên tự nhiên tôi cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hẳn ..
http://lh5.ggpht.com/_8uyyGu0InK0/TFJEJslo8TI/AAAAAAAAA3M/8mfKk2Fm1MU/s720/MAR_1804.jpg
Tôi nhìn hàng cây thốt nốt vững chải mà lòng cảm thấy nhớ gia đình ghê, như sự liên tưởng cây nào là ba, cây nào là mẹ, cây nào của anh trai, của em trai, và 2 đứa cháu nhỏ xinh xắn của cô ba nữa ..
http://lh5.ggpht.com/_8uyyGu0InK0/TFJEJV2h7oI/AAAAAAAAA3I/j3LvFLe66Oo/s720/IMG_2328.JPG
http://lh6.ggpht.com/_8uyyGu0InK0/TFJEJFZP26I/AAAAAAAAA3E/VRvN_FW2Y-I/s512/IMG_2261.JPG
Rồi tôi nhìn con trâu với cái cày đi trước, con người đi sau .. cuộc sống của người nông dân là thế .. bận rộn và cực khổ mãi với công việc đồng áng ..
http://lh4.ggpht.com/_8uyyGu0InK0/TFJEKMGl96I/AAAAAAAAA3Q/EFUdZFRazts/s720/IMG_2364.JPG
Tôi nhìn nụ cười mà hai thằng bé sáng sớm đi ra đồng .. tôi cảm được rằng hè này nó sẽ bắt đầu làm việc sớm hơn để có tiền nuôi cái chữ cho năm học sắp tới ..
http://lh4.ggpht.com/_8uyyGu0InK0/TFJEKVrsg7I/AAAAAAAAA3U/11xYLE_8lLs/s720/IMG_2395.JPG
Thật ngốc nghếch nhỉ .. giờ thì tháng nào tôi cũng đi và tự mình trải nghiệm cuộc sống qua những chuyến đi ..
Lần này tôi đi Châu Đốc – An Giang.
Với tôi về Miền Tây chỉ là sông nước, là kênh rạch, là những hàng cây, là cánh đồng lúa, con trâu, con bò, là con nít đi tát ao bắt cá ..
http://lh6.ggpht.com/_8uyyGu0InK0/TFJJdsFlRAI/AAAAAAAAA4A/0-_DaG_VA44/s720/IMG_2537.JPG
Thằng nhóc lần đầu tiên thấy cái máy ảnh "to ơi là to" .. nhỏ khóc hết cả nước mắt .. còn bà thì cười nhăn cả khuôn mặt già .. vui thật ..
http://lh6.ggpht.com/_8uyyGu0InK0/TFJJfRzS5VI/AAAAAAAAA4M/9EYClc4uypI/s720/MAR_2018.jpg
Chưa một lần đặt chân xuống Châu Đốc, tôi chỉ biết qua các trang giới thiệu du lịch, qua lời kể bạn bè. Châu Đốc có Thất Sơn, có Miếu Bà, có rừng Tràm, có cả bún nước lèo nổi tiếng.
Rồi Châu Đốc còn có cửa khẩu Tịnh Biên với chợ biên giới Tà Mâu và cầu Xuân Tô bắc liền 2 nước.
Bạn còn bảo khi xuống Châu Đốc phải chạy ngược lên An Phú để ngắm nhìn vẻ đẹp rất khác của con song Hậu hiền hòa nhưng hung dữ ..
Trời ạ, nhiều thứ thế này thì làm sao tôi có thời gian để đi cho hết nhỉ .. tôi cứ phân vân mãi trước khi đi sẽ đi đâu .. làm gì ..
Và anh dẫn tôi đi ..
Tối ngủ sớm để ngày mai dậy chụp bình minh nghen em? - anh bảo thế
Ây da, có lần nào tôi biết chụp bình minh đâu, lần nào chụp cũng xấu xí, không “cảm” được gì cả cái nét đẹp của bình minh mặc dù nó đã làm điêu đứng bao thợ chụp ảnh, còn tôi, tôi cũng muốn “cảm” được nó .. nhưng .. cứ như có gì đó ..
Và .. cái đẹp bình minh anh chỉ tôi xem thật nhẹ nhàng .. những ráng buổi sớm, mặt trời hiện ra nhẹ nhàng, chầm chậm, rồi khi đón tia nắng đầu tiên tự nhiên tôi cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hẳn ..
http://lh5.ggpht.com/_8uyyGu0InK0/TFJEJslo8TI/AAAAAAAAA3M/8mfKk2Fm1MU/s720/MAR_1804.jpg
Tôi nhìn hàng cây thốt nốt vững chải mà lòng cảm thấy nhớ gia đình ghê, như sự liên tưởng cây nào là ba, cây nào là mẹ, cây nào của anh trai, của em trai, và 2 đứa cháu nhỏ xinh xắn của cô ba nữa ..
http://lh5.ggpht.com/_8uyyGu0InK0/TFJEJV2h7oI/AAAAAAAAA3I/j3LvFLe66Oo/s720/IMG_2328.JPG
http://lh6.ggpht.com/_8uyyGu0InK0/TFJEJFZP26I/AAAAAAAAA3E/VRvN_FW2Y-I/s512/IMG_2261.JPG
Rồi tôi nhìn con trâu với cái cày đi trước, con người đi sau .. cuộc sống của người nông dân là thế .. bận rộn và cực khổ mãi với công việc đồng áng ..
http://lh4.ggpht.com/_8uyyGu0InK0/TFJEKMGl96I/AAAAAAAAA3Q/EFUdZFRazts/s720/IMG_2364.JPG
Tôi nhìn nụ cười mà hai thằng bé sáng sớm đi ra đồng .. tôi cảm được rằng hè này nó sẽ bắt đầu làm việc sớm hơn để có tiền nuôi cái chữ cho năm học sắp tới ..
http://lh4.ggpht.com/_8uyyGu0InK0/TFJEKVrsg7I/AAAAAAAAA3U/11xYLE_8lLs/s720/IMG_2395.JPG