vagabond0306
10-12-2014, 14:57
Victoria là thủ phủ của tỉnh Bristish Columbia, mặc dù Vancouver mới là thành phố lớn nhất. Nó nằm ở chỏm cực Nam của đảo Vancouver, ngoài khơi Tây Nam Canada và Tây Bắc Hoa Kỳ. Phương tiện phổ biến nhất để đi lại giữa thành phố này và đất liền là phà và du khách mất chừng hơn một tiếng rưỡi di chuyển trên biển để đi từ Vancouver đến với Victoria.
Tôi đã nghe nhiều về nó từ lần đầu đặt chân đến đất nước này. Nó khác xa với một Vancouver xô bồ và nhộn nhịp, đông đúc người nhập cư gốc Á. Victoria là một thành phố vẫn còn giữ được sự yên bình, thanh tĩnh của những ngày xa xưa.
Từ Langley nhỏ bé của tôi đến Victoria là một chặng đường dài, đi qua đến tận 5 lượt buýt, một lượt tàu điện và một lượt phà. Không phải cứ nhảy lên xe là đi mà tôi phải nghiên cứu trước thời gian buýt chạy, bến buýt để kết hợp sao cho hợp lý và tiết kiệm thời gian nhất. Chỉ cần không cẩn thận, để lỡ một chuyến buýt thì có thể tạo nên hiệu ứng domino, lỡ hàng loạt chuyến đi sau đó.
Một vấn đề nữa khi đi du lịch đó là tiết kiệm tiền bạc tối đa có thể. Di chuyển bằng phương tiện công cộng thì đã tiết kiệm hết mức có thể rồi, tôi không thể nào tiết kiệm thêm được nữa, có chăng là phải tìm cách cắt giảm tiền lưu trú. Khách sạn ở Canada rất đắt đỏ, giá một giường trong phòng tập thể dành cho dân đi bụi, rẻ nhất cũng tầm 30 đô rồi (chừng đó tiền ở nhiều nước châu Á có thể thuê một phòng to bự cho cả gia đình nhỉ?), phòng hai người tệ ra cũng 60 70 đô trở lên. Tôi tìm được phòng rẻ nhất có thể ở ngay trung tâm, hơn 70 đô 1 đêm. Rẻ nhất có thể, nhưng vẫn còn quá đắt, thế là tôi lại lọ mọ lên Couchsurfing tìm chỗ ở miễn phí. Đây là một trang xã hội kết nối những người thích đi du lịch và sẵn sàng chia sẻ chỗ ở với nhau. Tôi cho bạn ở miễn phí rồi thì sẽ có người khác cho tôi ở miễn phí. Thế nhưng việc tìm được một người cho ở nhờ cũng không phải dễ. Hàng trăm lời yêu cầu gửi đi thì chỉ được chừng mười phần trăm nhận được hồi đáp, hầu hết đều từ chối vì nhiều lý do này nọ như đã đầy người, đã đi khỏi Victoria, quá bận bịu... Sắp đến ngày đi, tôi quyết tâm vét cú chót, gửi thêm vài yêu cầu nữa. Không ngờ lần này tôi nhận được một lời chấp nhận. Khỏi phải tả cảm giác lần đầu tiên nhận được một lời chấp nhận cho ở miễn phí như thế, sung sướng không thể tả. Tôi lật đật hủy ngay đặt khách sạn (các trang đặt chỗ khách sạn đều có chính xác hủy đặt phòng một ngày trước ngày nhận phòng mà không phải chịu bất cứ một chi phí nào).
Sau khi lập thời gian biểu đi lại, xác nhận được chỗ ở, việc còn lại của tôi là tìm hiểu các thông tin liên quan đến du lịch Victoria. Thời gian hạn chế và đi với tiêu chí tiết kiệm, tôi cần phải tìm hiểu các địa điểm vui chơi miễn phí, tuyến buýt đi đến đó. Thông tin luôn là yếu tố đặt lên hàng đầu trong những chuyến đi xa để đảm bảo nó được trọn vẹn.
Mọi thứ đã sẵn sàng, lại vác ba lô lên đường…
Từ Langley của tôi ra bến phà Tsawwassen có 40km, nhưng vì đi buýt vòng vèo nên phải mất tầm 2 tiếng mới tới nơi. Xe từ từ chạy qua mạn Bắc của vùng Delta, dọc theo sông Fraser. Delta là vùng nông nghiệp rộng lớn nằm ở phía Nam Vancouver mà tôi đã có một lần đi đường cao tốc chạy cắt giữa vùng này để suy nghĩ và kể tản mạn về chuyện trồng trọt ở đây. Lần này tôi lại có dịp chiêm ngưỡng Delta theo một góc nhìn khác. Nếu như mạn Nam Delta là những cánh đồng trải dài tít tắp, thì ở mạn Bắc, các hoạt động công nghiệp diễn ra sôi động. Bên đường, các nhà máy chế biến gỗ, công ty xây dựng, các bến bãi container, kho hàng,… cứ nối tiếp nhau hàng chục cây số. Bên đường còn lại là con sông Fraser ngoằn ngoèo ôm sát, nơi có các cảng sông và nhà máy hoạt động nhộn nhịp. Nhìn những dãy container, đầu kéo, nguyên liệu,… nằm trải dài, tôi mới hiểu được sức mạnh công nghiệp của vùng Vancouver. Từ đây, các loại nông sản, chế phẩm gỗ, các nguyên liệu thô được đưa trực tiếp vào sản xuất trong các nhà máy hoặc theo các xe container ra bến cảng, xuất đến các nơi khác. Nếu như các vùng nông nghiệp, lâm nghiệp Việt Nam được phát triển kết hợp với hệ thống đường giao thông, nhà máy chế biến, các kho tàng bến bãi và hệ thống vận chuyển tốt như thế này, chắc chắn đời sống của nông dân Việt Nam và nền kinh tế Việt Nam sẽ khác nay rất nhiều.[/FONT]
[/SIZE]
Tôi đã nghe nhiều về nó từ lần đầu đặt chân đến đất nước này. Nó khác xa với một Vancouver xô bồ và nhộn nhịp, đông đúc người nhập cư gốc Á. Victoria là một thành phố vẫn còn giữ được sự yên bình, thanh tĩnh của những ngày xa xưa.
Từ Langley nhỏ bé của tôi đến Victoria là một chặng đường dài, đi qua đến tận 5 lượt buýt, một lượt tàu điện và một lượt phà. Không phải cứ nhảy lên xe là đi mà tôi phải nghiên cứu trước thời gian buýt chạy, bến buýt để kết hợp sao cho hợp lý và tiết kiệm thời gian nhất. Chỉ cần không cẩn thận, để lỡ một chuyến buýt thì có thể tạo nên hiệu ứng domino, lỡ hàng loạt chuyến đi sau đó.
Một vấn đề nữa khi đi du lịch đó là tiết kiệm tiền bạc tối đa có thể. Di chuyển bằng phương tiện công cộng thì đã tiết kiệm hết mức có thể rồi, tôi không thể nào tiết kiệm thêm được nữa, có chăng là phải tìm cách cắt giảm tiền lưu trú. Khách sạn ở Canada rất đắt đỏ, giá một giường trong phòng tập thể dành cho dân đi bụi, rẻ nhất cũng tầm 30 đô rồi (chừng đó tiền ở nhiều nước châu Á có thể thuê một phòng to bự cho cả gia đình nhỉ?), phòng hai người tệ ra cũng 60 70 đô trở lên. Tôi tìm được phòng rẻ nhất có thể ở ngay trung tâm, hơn 70 đô 1 đêm. Rẻ nhất có thể, nhưng vẫn còn quá đắt, thế là tôi lại lọ mọ lên Couchsurfing tìm chỗ ở miễn phí. Đây là một trang xã hội kết nối những người thích đi du lịch và sẵn sàng chia sẻ chỗ ở với nhau. Tôi cho bạn ở miễn phí rồi thì sẽ có người khác cho tôi ở miễn phí. Thế nhưng việc tìm được một người cho ở nhờ cũng không phải dễ. Hàng trăm lời yêu cầu gửi đi thì chỉ được chừng mười phần trăm nhận được hồi đáp, hầu hết đều từ chối vì nhiều lý do này nọ như đã đầy người, đã đi khỏi Victoria, quá bận bịu... Sắp đến ngày đi, tôi quyết tâm vét cú chót, gửi thêm vài yêu cầu nữa. Không ngờ lần này tôi nhận được một lời chấp nhận. Khỏi phải tả cảm giác lần đầu tiên nhận được một lời chấp nhận cho ở miễn phí như thế, sung sướng không thể tả. Tôi lật đật hủy ngay đặt khách sạn (các trang đặt chỗ khách sạn đều có chính xác hủy đặt phòng một ngày trước ngày nhận phòng mà không phải chịu bất cứ một chi phí nào).
Sau khi lập thời gian biểu đi lại, xác nhận được chỗ ở, việc còn lại của tôi là tìm hiểu các thông tin liên quan đến du lịch Victoria. Thời gian hạn chế và đi với tiêu chí tiết kiệm, tôi cần phải tìm hiểu các địa điểm vui chơi miễn phí, tuyến buýt đi đến đó. Thông tin luôn là yếu tố đặt lên hàng đầu trong những chuyến đi xa để đảm bảo nó được trọn vẹn.
Mọi thứ đã sẵn sàng, lại vác ba lô lên đường…
Từ Langley của tôi ra bến phà Tsawwassen có 40km, nhưng vì đi buýt vòng vèo nên phải mất tầm 2 tiếng mới tới nơi. Xe từ từ chạy qua mạn Bắc của vùng Delta, dọc theo sông Fraser. Delta là vùng nông nghiệp rộng lớn nằm ở phía Nam Vancouver mà tôi đã có một lần đi đường cao tốc chạy cắt giữa vùng này để suy nghĩ và kể tản mạn về chuyện trồng trọt ở đây. Lần này tôi lại có dịp chiêm ngưỡng Delta theo một góc nhìn khác. Nếu như mạn Nam Delta là những cánh đồng trải dài tít tắp, thì ở mạn Bắc, các hoạt động công nghiệp diễn ra sôi động. Bên đường, các nhà máy chế biến gỗ, công ty xây dựng, các bến bãi container, kho hàng,… cứ nối tiếp nhau hàng chục cây số. Bên đường còn lại là con sông Fraser ngoằn ngoèo ôm sát, nơi có các cảng sông và nhà máy hoạt động nhộn nhịp. Nhìn những dãy container, đầu kéo, nguyên liệu,… nằm trải dài, tôi mới hiểu được sức mạnh công nghiệp của vùng Vancouver. Từ đây, các loại nông sản, chế phẩm gỗ, các nguyên liệu thô được đưa trực tiếp vào sản xuất trong các nhà máy hoặc theo các xe container ra bến cảng, xuất đến các nơi khác. Nếu như các vùng nông nghiệp, lâm nghiệp Việt Nam được phát triển kết hợp với hệ thống đường giao thông, nhà máy chế biến, các kho tàng bến bãi và hệ thống vận chuyển tốt như thế này, chắc chắn đời sống của nông dân Việt Nam và nền kinh tế Việt Nam sẽ khác nay rất nhiều.[/FONT]
[/SIZE]