View Full Version : Trang Thơ Tuyền Linh
tuyenlinh47
25-06-2013, 08:07
Yêu Người
Yêu Người, Người hiểu được tôi ?
Làm sao Người biết tình vơi tình đầy
Người cho tôi phút nồng say
Chắc mai mốt nọ tôi đày đọa tôi
Bên Trời nhìn áng mây trôi
Là hồn tôi đó, một trời nhớ thương
Vấn vương…vương vấn khôn lường
Tôi hoài cất giữ mùi hương thuở nào
Đêm đêm níu gọi chiêm bao
Người về lộng lẫy ngạt ngào xiêm y
Từ đi trong phút phân kỳ
Nghe hồn mắc cạn, giọt lưu ly sầu
Sầu lên ngọn cỏ bãi dâu
Sầu trong quán vắng nát nhàu tương tư
Yêu Người, yêu cả thực, hư
Nguyện xin giữ mãi tương tư phút nầy
Nhỡ mai bến lở cát bồi
Thì xin Người hãy cho tôi tỏ lòng ?
Người về bướm gánh mùa sang
Vàng bay rải mộng, thu càng biếc thu
Nhẹ bay qua đám sương mù
Có đôi nhạn trắng hát lời ru xưa
Mùa vàng trẩy hội hoa đăng
Xóa tan bao nỗi muộn phiền ngày nao
Tuyền Linh
tuyenlinh47
25-06-2013, 08:08
Mái Tóc Trầm Hương
Cuối cùng mình cũng xa nhau
Tình theo xác lá vàng bay cuối mùa
Trăng vàng xẻ nửa, chia hai
Nụ hôn vàng đá còn cài bên trăng
Mùi hương nào đã lãng quên
Ô hay, sao lại dạ đành đổi thay !
Sắt son nguyện cuộc tình nầy
Lời nguyền đã buộc vào dây tơ hồng
Lẽ nào bèo dạt bến sông
Lẽ nào thuyền mộng ngược dòng trường giang
Ta mơ…hay mộng đã tàn ?
Bài ca ước hẹn hàng hàng lệ rơi
Vòng tay ôm lạnh mùa thu
Nét mày mây phủ lạnh mù hàng mi
Lời nào đưa tiễn nhau đi
Xin em khe khẽ như vì…vì nhau
Bởi trong muôn vạn sắc màu
Lòng ta không thể đổi màu thời gian
Vẫn là mái tóc trầm hương
Ngàn năm lộng gió quyện đường chiêm bao
Tuyền Linh
tuyenlinh47
25-06-2013, 08:09
Ai Người Tri Âm ?
Về LH
Sầu nầy, ai hiểu được ta ?
Sầu trong giấc ngủ, sầu ra sân vườn
Sầu ươm giọt lệ thành sương
Nửa đêm thức giấc…đẫm vườn chiêm bao
Hồn ta chết giữa mùa Xuân
Cô đơn vệt nắng cuối đường hoàng hôn
Em ngồi xõa tóc lặng buồn
Chút hương còn đọng bên lòng ta đây
Bên em, còn có sầu nầy
Bên ta, chỉ với cỏ cây thầm thì
Ai người tri kỷ tri âm ?
Ai người sáng ngóng chiều trông hỡi Người !
Nhớ ơi, sao nhớ lạ đời !
Giấc mơ sảng sốt chơi vơi lịm hồn
Nghe tình còn ngọt môi hôn
Mà sao lịm chết giữa vùng khói sương
Thương cho mười ngón tay buồn
Rụng trên phím trắng, lạc nguồn âm giai
Chừ đây sầu đã chia hai
Em ơi, bên ấy đêm dài không em ?
Tuyền Linh
tuyenlinh47
25-06-2013, 08:09
Máu Vẫn Về Tim
Cho dù em bỏ tôi di
Ngàn năm gió vẫn thầm thì với mây
Trăng lên, trăng khuyết lại dầy
Yêu em, tôi vẫn tháng ngày yêu em
Làm sao chối bỏ com tim
Một khi hơi thở dã tìm về nhau
Cám ơn em dã cho vay
Tấm lòng thảo mộc thành cây dại ngàn
Một mai cốt rũ xương tàn
Lệ tôi vẫn ủ nuôi hàng cây xanh
Để khi lá có lìa cành
Bay vào cổ tích bay quanh linh hồn
Tình nào thệ ước trăm năm ?
Tình nào gió thổi trên cồn cát phơi ?
Dù mai vật dổi sao dời
Máu tôi vẫn chảy muôn dời về tim
Tuyền Linh
tuyenlinh47
14-07-2013, 16:34
Không Em
Rã rời…hư, thực…thực, hư…
Không em như thể ngày chưa là ngày
Không em con bướm buồn bay
Con chim buồn hót, con tằm buồn ăn
Không em ngày thể như đêm
Hạt sương ngủ thiếp bên thềm lạnh căm
Đường về bóng lẻ trăng khuya
Chiếu chăn lạnh ngắt, bốn bề cú kêu
Tình chừ rồi cũng hư không
Còn đâu một thuở ngóng trông đợi chờ
Dấu xưa rêu phủ xanh mờ
Vườn xưa hoa lá ngẩn ngơ hao gầy
Còn chăng một chút heo may
Mang bao nỗi nhớ rắc đầy lối xưa
Đường tình lãng đãng sớm trưa
Cơn mơ dậy sóng chưa vừa hồn đau
Thu tàn, tiếp lại tàn thu
Em như ngọn gió mịt mù đường bay
Nẻo nào ấm lại tình xưa
Xin em chút nắng để vừa lòng nhau ?
Trăm năm nào có là bao !
Không em như thể đời chưa là đời
Tuyền Linh
tuyenlinh47
14-07-2013, 16:35
Tìm Em
Tìm em trên sóng lênh đênh
Hỡi em đang giữa vô minh của đời
Xót xa cho hạt bụi rơi
Nửa đời hương phấn bồng bềnh cơn mơ
Đường mây sao quá mịt mờ
Ta nghe lạnh buốt một đời phù vân
Lối duyên rồi cũng xa dần
Thoáng ra đã thấy nắng bên kia đồi
Đường tình chỉ bấy nhiêu thôi ?
Ơi, em con nước nghe lời ru xưa:
Trăm năm dù phải ngậm ngùi
Thì xin hẹn cõi xa xôi vĩnh hằng
Em ngàn năm…vẫn ngàn năm…
Ta nghe trong gió vẫn ngần hương hoa
Vẫn đôi dòng lệ sương sa
Vẫn nguyên búi tóc đuôi gà lơn tơn
Vẫn ôm cặp sách đến trường
Vẫn ép trong vở mùi hương thuộc bài
Ta xin chỉ bấy nhiêu thôi
Xoay quanh trong cuộc luân hồi- vẫn em !
Tuyền Linh
tuyenlinh47
14-07-2013, 16:37
Bên Trời Mơ Xa
Ta gặp em giữa may bay
Ta gặp em tận cuối ngày nắng xa
Dù tình chẳng thể phôi pha
Cũng xin chờ đến Ta bà hẹn trao ?
Trái tim chừ đã hư hao
Hồn lênh đênh mãi đường vào cõi mơ
Bóng em khuất nẻo xa mờ
Ta nghe thấm đẫm nỗi chờ hắt hiu
Lòng ta nắng sớm mưa chiều
Nửa râm nhật tụng, nửa chờ trăng lên
Gọi tình, sợ lạnh hư không
Gọi thơ, e gió mênh mông đất trời
Thuyền tình đang giữa biển khơi
Lênh đênh sóng vỗ…một đời nổi trôi
Vòng quanh trong cuộc luân hồi
Ta nghe lệ nhỏ bên trời mơ xa
Tuyền Linh
tuyenlinh47
14-07-2013, 16:38
Tương Tư
Hỡi em, có biết anh buồn !
Làm sao ngăn chặn được nguồn tương tư ?
Tóc xanh, mắt biếc, môi cười
Nửa như khăng khít, nửa rời dung nhan
Thắp lên nến lệ hai hàng
Tim đang mở lối, sao tàn cuộc chơi ?
Đàn trầm hồn lạc về đâu
Mà nghe như thể kinh cầu trong đêm
Tương tư mấy độ chín mềm
Tình em sóng vỗ hóa ghềnh thác reo
Mai đây nắng sớm mưa chiều
Xác thân bao nỗi đìu hiu uất trầm
Trái tim rồi cũng bão dông
Bước chân viễn cách ngàn trùng khuất xa
Ngóng trông qua ánh chiều tà
Đường xưa lối cũ sương pha mây ngàn
Tiếng thơ lạnh cả không gian
Chiều phai nắng nhạt đêm tàn tìm nhau
Rượu buồn đã cạn đêm thâu
Chiêm bao mấy lượt…lệ sầu mấy sông…
Tuyền Linh
tuyenlinh47
17-08-2013, 16:34
Sinh Nhật
Lạnh thay tuổi đã xa người
Mùa Thu cũng chết cuối trời Đông, Tây
Chút hương còn thoảng đâu đây
Heo may thổi lại phút giây vô thường
Nỗi niềm sâu thẳm sông Tương
Mười sáu tháng tám ngập đường vàng bay
Chao ôi, là phút giây nầy ?
Đón ngày sinh nhật vòng tay khép hờ
Tuyền Linh
16.8.2013
Âm Sắc Thi Cầm
Lại thêm được một tuổi trời
Lại thêm phiền não xuống đời ngổn ngang
Muốn ghì níu chặt thời gian
Cho cơn mơ trắng dịu dàng đừng qua
Nhưng rồi càng níu càng xa
Trong tôi còn lại chỉ là vọng âm
Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông
Ngồi đây mà ngóng nước ròng nước lên
Tôi chừ nhớ nhớ quên quên
Nhớ mùa Thu chết, quên tên tuổi mình
Không là duyên nợ ba sinh
Thì thôi xin giữ chút tình tri âm ?
Còn đây âm sắc thi cầm
Xin làm cầu nối giữa linh hồn người
Đường tơ cuối đất cùng trời
Mang theo hơi thở về nơi giao tình
Ơi người tri kỷ tri âm !
Có nghe thấy được tiếng lòng tôi không ?
Ẩn trong âm sắc thi cầm
Lệ tôi tuôn chảy thành dòng…ai hay ! ?
Tuyền Linh
16.8.2013
tuyenlinh47
26-08-2013, 08:09
Vào Mùa
Khi chiếc lá đầu mùa rơi cuối phố
Anh lại mộng mơ có bước em về
Từng giọt nhớ cũng tung tăng rải lộ
Bước ngập ngừng như cất giấu cơn mê
Khi con nắng ngủ quên chiều cuối hạ
Nhường thu vàng trải lụa đón chân xa
Xin em ghé dẫu tình chừ xa lạ
Chuyện buồn vui thì cũng của hai ta
Và…em nhớ mang theo nồng nàn cũ
Những buồn, thương, hờn, giận gối đầu giường
Những lo lắng ngày anh đơn lẻ sống
Đà Lạt bây chừ lạnh lẽo hơn xưa
Vẫn còn đó những ngày xưa tháng cũ
Cảm xúc ngọt ngào dành dụm gởi trao
Chuyện yêu thương mấy ai lường trước được
Để giờ đây nhung nhớ biết dường nào !
Chiều nay bỗng cơn mưa òa trên phố
Nghe lòng đường thầm gọi bước chân ai
Trần Qúy Cáp lối quanh vào xóm trọ
Anh ngậm ngùi nhớ quá những âm xưa
Tuyền Linh
tuyenlinh47
02-10-2013, 16:07
Lời Tình Mùa Thu
Tưởng chừng như đã trôi xa
Tưởng chừng như đã nhạt nhòa khói sương
Tưởng chừng giọt nắng vô thường
Đã tan loãng mất trong hương thu về
Ngờ đâu bãi cát cồn khe
Lại còn râm rĩ lời ve tự tình
Trong như giọt nắng thủy tinh
Buồn như gió hú đầu ghềnh cuối sông
Xa nghe mà rối tơ lòng
Bỗng thương, bỗng nhớ, bỗng mong, bỗng chờ…
Bỗng thu vàng rụng bơ vơ
Bỗng hồn lãng đãng vật vờ sắc thu
Con tim vùi chốn thâm u
Bỗng dưng thức giấc ngậm ngùi xót xa
Em ơi, muôn dặm cách xa
Làm sao thuyền mộng về qua bến tình ! ?
Tuyền Linh
tuyenlinh47
02-10-2013, 16:09
Em ơi, Thu !
Nắng vàng hanh hảnh trên cây
Tình theo xác lá vàng bay mất rồi
Thu về trên mắt trên môi
Trên bao kỷ niệm một thời tôi, em
Trăng Thu trải lụa bên thềm
Lao xao hồn liễu, lênh đênh phận thuyền
Em chừ biền biệt nỗi riêng
Nhìn trăng lịm ngất giữa thềm phù vân
Tôi chừ có cũng như không
Cái thân đầu núi, cái hồn đầu sông
Thu về trời đất mênh mông
Hỡi ơi nhân ảnh ngùi trông mù mù
Thu ơi, sao đọng giọt buồn
Sao trong khóe mắt còn sương cuối trời
Lá vàng bao chiếc rụng rơi
Lá rơi kín hết nẻo đời tôi chăng ?
Phải chi ôm được vầng trăng
Tôi về nâng cốc trăm năm hẹn thề
Bây chừ liễu khuất sương che
Con đường phía trước bốn bề oái ăm
Trăng Thu xa ngút chỗ nằm
Lòng Thu chừng cũng khuất tầm nhân gian
Câu thơ rồi cũng lỡ làng
Em ơi, Thu biếc về ngang lưng trời !
Tuyền Linh
tuyenlinh47
02-10-2013, 16:10
Thu Vàng Rụng Kín Tương Tư
Chập chờn trong giấc chiêm bao
Nghe như tình lại đi vào hư không
Thu vàng lả ngọn phù vân
Ước mơ vừa chớm bỗng dần ra đi
Trời làm vần vũ từ khi
Cỏ nằm đợi nắng, sương thì chưa tan
Ươm bao nhiêu giấc mơ vàng
Rồi ra cũng chỉ là làn gió bay
Nghiệp còn nặng nợ trả vay
Nên đường tình ái chất đầy gian nan
Gút tình mở mãi chưa xong
Làm sao thuyền mộng thẳng đường ruổi rong
Lầu chiều vẫn luyến ánh hồng
Nhưng hồn mắc cạn giữa dòng đời trôi
Thu vàng rụng kín tương tư
Biết bao giờ mới cho đời nở hoa ! ?
Tuyền Linh
tuyenlinh47
02-10-2013, 16:13
Trăng Thu Cô Đơn
Như chừng thu cũng cô đơn
Trăng khuya lẻ bóng tiếng đờn loãng âm
Sợi tình cột buộc trăm năm
Thương cho số kiếp con tằm vương tơ
Nghe ra tình cũng bơ thờ
Thời gian nào có đợi chờ ai đâu !
Trái tim nay đã úa nhàu
Còn đâu gõ nhịp qua cầu xênh xang
Tình thu thì đẹp muôn vàn
Lòng thu chợt tỉnh, bàng hoàng nỗi lo
Ngày đêm trăm mối tơ vò
Sợi thương sợi nhớ mãi đo đắn lòng
Vòng tay ngan ngát hương trầm
Biết còn có được”một lần trăm năm” ?
Hay là tình lại mù tăm
Nửa khuya chếch bóng đầm đầm trăng thu
Tuyền Linh
tuyenlinh47
26-11-2013, 14:46
Tàn Thu
Thu đã tàn…lá úa ngập hồn ta
Hạnh phúc vẫn mong manh hơn tơ lụa
Ngọn gió thoảng vờn quanh hương đọng lại
Chút tình hờ mờ mịt xót xa thay !
Liễu rũ tơ vương mơ mộng từng ngày
Bàn tay nhỏ vun hoài không đủ ấm
Hạnh phúc nào về những đêm độc ẩm
Nghe yêu thương cuộn xé nát tim gan
Gối chiếc, chăn đơn, nguyệt lạnh tình trường
Hơn nửa đời thuyền bập bềnh chìm nổi
Một tiếng”yêu”chẳng tìm đâu ra được
Nói chi đường ước hẹn đến trăm năm
Giấu niềm đau trong ruột rối tơ tằm
Cười xởi lởi ngõ hầu che thiên hạ
Để sau đó trong đêm thâu nguyệt lặn
Hồn lại về thổn thức dưới sương khuya
Từng giọt buồn rơi rụng suốt năm canh
Hễ chợp mắt thì bóng Người hiện đến
Những nẻo hẹn trông mập mờ huyền ảo
Đường vào yêu xa lắc tận chân mây
Thu đã tàn…lòng úa với cỏ cây
Nghe thể xác nhập hồn trên sa mạc
Nghe hơi thở yếu dần cơn chết khát
Mộng trăm năm gục ngã dưới chân Người
Thôi cũng đành một số phận Người ơi ! ! !
Tuyền Linh
tuyenlinh47
26-11-2013, 14:48
Đông Về
Đông về mãi tận non xanh
Sáng nay thức dậy thấy cành trơ phơi
Con chim bay lượn trên trời
Cũng chao đảo cánh muốn rơi lộn vòng
Đông về nhuộm trắng đầu non
Sương sa tuyết phủ cõi hồn ngẩn ngơ
Bây giờ cho đến bao giờ
Chữ duyên chữ nợ thôi mờ mắt trông ?
Đông về tuyết chắn nối vòng
Rồi tan như chuyện có không nhân tình
Tại sao bóng chẳng theo hình
Để cho ai mãi khóc tình Tố Như ? (*)
Đông về gió thổi mây đưa
Ôi, sao thương quá giọt mưa trong lòng !
Rơi hoài vào chốn hư không
Hỏi còn gì nữa trên nhân thế nầy ?
Đông về nhạn lạc xa bầy
Hỡi ơi, nhân ảnh mây bay cuối trời !
Trăm năm người mãi xa người
Nhìn cơn bấc thổi, khóc cười với ai ?
Tuyền Linh
(*) Tân khoa Nguyễn Tố Như và nàng Cầm
tuyenlinh47
26-11-2013, 14:49
Sầu Đông
nén nhang cho hiền thê
Lặng nhìn cây lá tả tơi
Sương đan tuyết chắn khung trời quạnh hiu
Lòng ta cám cảnh tiêu điều
Nửa thương phận bạc, nửa ngùi trời mây
Gió về đâu, lạnh thấm đầy
Hồn tương tư cũng bủa vây bến tình
Dường như ai xé con tim
Lạnh hương án cũ, vỡ bình hoa xưa
Nhớ thương nói mấy cho vừa
Sầu theo đáy huyệt vẫn chưa hết sầu
Trời Đông tan tác một màu
Hồn bay lãng đãng biết đâu bến bờ
Tử sinh là chuyện của trời
Mà sao giọt lệ không chờ bỗng sa
Em về cõi ấy Ta bà
Sáu đường ba nẻo đã là phận cam
Ta ngồi đối diện mùa Đông
Chín phương trời cũng vô thường quanh ta
Ngậm ngùi giọt lệ xót xa
Trăm cơn bấc lạnh lùa qua phiên buồn
Tuyền Linh
onlydalat
17-02-2014, 10:55
Chào nhà thơ Tuyền Linh, cháu cứ có cảm giác đây chính là những bài thơ mà chú Nguyễn Văn Thơ bút danh Tuyền Linh sáng tác khi mà cháu đọc những vần thơ này. Cháu không biết làm thơ nhưng thích đọc thơ vì thế cháu rất vui khi đọc được những vần thơ của chú trên phượt. Rất mong được đón đọc thêm những vần thơ của chú.
tuyenlinh47
06-05-2014, 03:19
Chào cháu,
Vâng, tôi là nhạc sĩ Nguyễn Văn Thơ, bút danh Tuyền Linh. Xin cám ơn cháu đã quan tâm đến những tác phẩm của tôi.
Tuyền Linh
tuyenlinh47
06-05-2014, 03:23
Tình yêu vỗ giấc
Sương xuống thấp đậu lên hàng mi biếc
Gió lang thang hôn má thắm môi mềm
Chim gọi đàn vỗ giấc sớm mai lên
Em mỏng mảnh kiêu sa gieo gót ngọc
Hồn trú ngụ vuốt ve từng sợi tóc
Bàn tay thơ nghe buốt giá tâm can
Ta gọi em, Đà Lạt giữa sương ngàn
Dâng tặng đóa chiêm bao mừng tao ngộ
Hãy bước khẽ hỡi em Thơ và Nhạc
Đóa phong lan thơm ngát một trời hương
Guốc mộc reo rộn rã lối Thiên Đường
Đường chung bước sao để lòng xa vắng
Yêu biết mấy, hỡi Thiên Thần áo trắng
Núi đồi ơi chứng giám trái tim ta
Giọt sương mai đang đọng lối cỏ hoa
Đừng tan vội cho hồn ta chết lịm
Xin đừng để sớm mai là chiều tím
Hồn thanh xuân thiếp ngủ giấc mơ chiều
Nắng đã về ở trọ mắt môi yêu
Gió phe phẩy mơn man cành lá ngọc
Em hiện thân là mùa Xuân Đà Lạt
Là Hạ nồng nhuộm tím sắc phượng yêu
Là Thu buồn e ấp cúc diễm kiều
Là Đông lạnh sưởi tình mimosa ấm
Con đường nào trở mình nghe đau nhức
Xin em đi nhè nhẹ bước hững hờ
Lời tình nào mát mịn tựa nhung tơ
Xin em rót xuống đời ta vài giọt ?
Lâu lắm rồi, hồn ta nơi lũng thấp
Chong ngọn đèn le lói đợi tình lên
Và hôm nay ta đã gặp được em
Hoa bướm lượn dưới vòm trời cổ tích
Đường phố rộn…sao lòng em tĩnh mịch ?
Lá nghiêng rơi lã chã ngập ven đường
Ta theo em từng bước nhớ bước thương
Chân hối hả sợ Thiên Đường sụp đổ
Ta quay về mang con tim giác ngộ
Dưới sương mai, nắng gội giấc mơ tình
Trí thẫn thờ nghe văng vẳng lời kinh
Lòng thấm đẫm, ôi tình yêu Đà Lạt !
Tuyền Linh
1980
tuyenlinh47
05-06-2014, 13:16
Tháng 5 Đà Lạt mưa tình
Tháng năm chẳng phải mưa ngâu
Cũng không phùn bụi như đầu tháng giêng
Thôi thì cứ gọi mưa Tình
Chặp mưa chặp tạnh, rập rình…lại mưa
Mưa như cuốc bắt gái trai
Mưa như đùa giỡn tim ai dỗi hờn
Mưa phả phất, mưa nồng nàn
Phập phồng bong bóng vỡ tan mặt đường
Mưa ồ ạt như tan trường
Bỗng dưng ngưng lại như dường trêu ngươi
Những ô dù nhỏ rong chơi
Bật lên xếp xuống mệt nhừ vì mưa
Mưa lấm lét… mưa đùa dai…
Suốt ngày suốt buổi lai rai mưa hoài
Tháng 5 Đà Lạt giữa mùa
Vẫn đầy du khách đội mưa trao tình
Qua rồi một thuở em, anh
Chiếc dù xanh, đỏ trở thành chiêm bao
Ngày nào má thắm hoa đào
Tay trong tay ấm ngọt trao lời tình
Bây giờ lạnh ngắt mưa lên
Nghe trong sâu thẳm cuộc tình hư hao
Mưa tình Đà Lạt xanh xao
Gõ vào tâm não biết bao điệu buồn
Chừng như lòng cũng mưa tuôn
Bao giờ Đà Lạt cạn nguồn mưa qua !
Tuyền Linh
tuyenlinh47
05-06-2014, 13:22
Phượng tím Đà Lạt
Em về Đà Lạt sáu hai ? (*)
Điểm tô nhan sắc buộc cài nhân gian
Em qua khắp phố khắp làng
Khiến bao du khách ngỡ ngàng sắc hoa
Em không là tím hoa cà
Cũng không tím Huế mà là tím…thương
Tôi xin một chút hoang đường ?
Mai xa Đà Lạt còn vương vấn tình
Sắc hoa màu tím lung linh
Đi vào tâm thức như mình với ta
Đà Lạt muôn sắc ngàn hoa
Nhưng em dị biệt nhìn là rất riêng
Chút tình lãng mạn không tên
Cái màu dễ nhớ khó quên mất rồi !
Tím e ấp, tím cả trời
Mai xa Đà Lạt đầy vơi nỗi niềm
Tôi từng qua cả trăm miền
Vẫn lưu luyến mãi vùng thiêng đất nầy
Màu hoa phượng tím còn đây
Cánh hoa nhỏ ấy chứa đầy chiêm bao
Tuyền Linh
(*) Cây phượng tím do kỹ sư Lương Văn Sáu ( Hội viên Hội hoa hồng Pháp ) đem về Đà Lạt gầy giống năm 1962.
tuyenlinh47
27-01-2015, 05:23
Đà Lạt Lập Đông
Se se chút lạnh vào hồn
Dậy trong tiềm thức nỗi buồn lập đông
Dã quỳ rợp sắc chờ mong
Hắt hiu lòng tự hỏi lòng…chờ ai ?
Đã qua những tháng năm dài
Chìm sâu ký ức chia hai ngã tình
Rã rời một kiếp nhân sinh
Nhìn hoa đua nở, thương mình biết bao !
Một trời Đà Lạt hoa đào
Vi vu thông biếc ngọt trao lời tình
Hỏi người còn nhớ hay quên
Mấy mùa lá rụng, mấy lần lập đông ?
Mùa về lòng sắt se lòng
Mênh mông trời đất, mênh mông nỗi niềm
Hàng cây đã muốn đứng yên
Cớ sao gió mãi lay hình bóng chao
Để chừ núi biếc xôn xao
Lũng sâu thầm gọi tình nào trăm năm
Xin cho mọi thứ yên nằm
Lắng nghe lời gió lập đông vọng về
Tuyền Linh
tuyenlinh47
27-01-2015, 05:24
Nỗi Niềm Đà Lạt
Về: Cẩm Nhung Basancon, Paris France
Anh về Thiền Viện Trúc Lâm
Nghe câu kinh kệ mỗi lần nhớ em
Hoa đào nở rộ bên thềm
Nhắc anh ngày tháng lênh đênh phận người
Mới đây…hai mốt năm rồi
Từ ngày em bỏ núi đồi ra đi
Bỏ luôn cả tuổi xuân thì
Bỏ thương bỏ nhớ mà đi xứ người
Lòng anh mở cửa biển khơi
Cũng không ngăn được khung trời của em
Đành thôi, lỡ phận lỡ duyên
Paris – Đà Lạt xin nguyền kiếp sau
Chừ đây ngồi giữa núi đồi
Nghe câu kinh kệ cho nguôi nỗi niềm
Bóng trăng ngày cũ nằm yên
Chắp tay niệm Phật xin quên tháng ngày
Đà Lạt giá rét đã về
Nhìn hoa đua nở mà se sắt lòng
Còn đâu để nhớ để mong
Gánh câu thơ chạy lòng vòng cõi hư
Hai mốt năm - một thoáng qua…
Biết bao giờ hết nỗi xa xót tình !
Đêm về. Em đó…đứng im…
Ngày lên. Nắng đã…xua hình bóng tan..
Bây chừ Đà Lạt mùa sang
Tiếng thơ anh thả giữa ngàn thông reo
Gió đưa vọng tiếng lưng đèo
Paris - em có thấy heo hút buồn ?
Tuyền Linh
12.2009
tuyenlinh47
27-01-2015, 05:27
THƯ NGỎ
Thân gởi các Thi Hữu,
Để góp vui trong sân chơi Nghệ Thuật, tôi có nhã ý muốn phổ thơ miễn phí giùm các Thi Hữu ( kể cả trong và ngoài nước ). Vậy nếu Thi Hữu nào có nhu cầu, xin hãy gởi về dc Email:
[email protected]
Thời gian đáp ứng: mỗi tháng 01 bài.
Muốn biết thêm chi tiết, xin liên hệ về dc Email ghi trên.
Trân trọng,
Tuyền Linh Nguyễn Văn Thơ
Website:
http://tinhkhucnguyenvantho.blogspot.com[/CENTER]
tuyenlinh47
20-07-2015, 13:35
Gĩa Biệt Dấu Yêu
Xin giã biệt những ngày xưa tháng cũ
Những dại khờ nuôi dưỡng giấc mơ hoa
Những bạn bè suốt năm tháng bên ta
Những Trường, Lớp, Thầy Cô đầy yêu kính
Xin giã biệt những vụng về câm nín
Tình đơn phương thầm lặng tóc đuôi gà
Những con đường tan học chim hót ca
Những tiếng guốc rộn ràng nghe thao thức
Xin giã biệt bước chân ai đi trước
Ai theo sau đếm từng nhịp tim mình
Muốn nói nhiều, nhưng mãi cứ lặng im
Nghe khắc khoải những nỗi niềm xa vắng
Xin giã biệt mảnh sân trường loang nắng
Giờ ra chơi dáo dác mắt kiếm tìm
Hồn dật dờ thấp thỏm cánh thư yêu
Muốn trao gởi, sợ bạn cười lại giấu
Xin giã biệt tấm bảng đen yêu dấu
Đã bao năm cõng lời giảng Cô, Thầy
Những mặt bàn ghi khắc lời gió mây
Đang thao thức những ngày hè trống vắng
Xin giã biệt những Thiên Thần áo trắng
Túm me chua, gói muối ớt hộc bàn
Chuyền tay nhau lén lút sợ thầy la
Miệng hít hà che mồm nghe thầy giảng
Xin giã biệt sáng mùa thu ảm đạm
Buổi tựu trường thiếu vắng bóng em yêu
Tình đơn phương nên cảm xúc thật nhiều
Ai biết được thời gian không phai nhạt
Xin giã biệt những dấu yêu trong sáng
Những hành trang quý báu bước vào đời
Ta ra đi lòng muốn nói vạn lời
Trái tim nhỏ mà khoảng trời quá lớn
Ta trang trọng xếp vào ngăn ký ức
Rõ từng trang theo thứ tự tuổi trời
Và lần tìm từng cảm xúc đầy vơi
Theo năm tháng trên bước đời chìm nổi
Tuyền Linh
http://tinhkhucnguyenvantho.blogspot.com
tuannb030
20-08-2015, 08:39
Bác sáng tác đuọc nhiều thơ ạ hii sao bác không suất bản ra 1 quển đi bác cháu thấy thơ bác cũng hay với qua nhiều diễn đàn cũng thấy pót thơ của bác
Powered by vBulletin® Version 4.1.11 Copyright © 2024 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.